万wàn筠yún一yī叟sǒu为wèi郑zhèng元yuán美měi作zuò其qí一yī
人rén瘠jí以yǐ无wú肉ròu,,人rén俗sú以yǐ无wú竹zhú。。爱ài肉ròu人rén所suǒ同tóng,,爱ài竹zhú君jūn所suǒ独dú。。
门mén外wài俨yǎn渭wèi川chuān,,庐lú旁páng即jí淇qí澳ào。。月yuè色sè锁suǒ碎suì金jīn,,风fēng声shēng凤fèng凰huáng曲qū。。
大dà暑shǔ自zì清qīng凉liáng,,隆lóng寒hán亦yì苍cāng绿lǜ。。不bù受shòu尘chén土tǔ侵qīn,,止zhǐ厌yàn牛niú羊yáng触chù。。
先xiān生shēng归guī去qù来lái,,对duì此cǐ亦yì自zì足zú。。竹zhú床chuáng琴qín一yī张zhāng,,竹zhú轩xuān书shū数shù束shù。。
琴qín横héng竹zhú阴yīn弹dàn,,书shū展zhǎn竹zhú阴yīn读dú。。一yī弹dàn一yī读dú罢bà,,披pī怀huái酌zhuó醽líng醁lù。。
百bǎi年nián洒sǎ洒sǎ天tiān地dì间jiān,,管guǎn甚shén谁shuí荣róng与yǔ谁shuí辱rǔ。。
人瘠以无肉,人俗以无竹。爱肉人所同,爱竹君所独。
门外俨渭川,庐旁即淇澳。月色锁碎金,风声凤凰曲。
大暑自清凉,隆寒亦苍绿。不受尘土侵,止厌牛羊触。
先生归去来,对此亦自足。竹床琴一张,竹轩书数束。
琴横竹阴弹,书展竹阴读。一弹一读罢,披怀酌醽醁。
百年洒洒天地间,管甚谁荣与谁辱。