吴季谦侍郎送家酿香泉绝无灰得未曾有戏成报章
义丰爱酒憎官壶,日长忍渴呼酪奴。自言畏灰如畏虎,有酒不向官坊酤。
当家香泉世无比,米洁曲甘醇且美。酿时不著一点灰,满酌寒泉挹清泚。
小槽滴沥竹笕承,冰渠夜溅真珠明。一泓澄澈玉无底,满瓮盎盎春风生。
酿成不肯饮俗客,浇著柴桑旧时宅,共此千年醉眠石。
更将馀沥走马军,来注吾家老瓦盆,许我自饮不许分。
老境宦游环轨辙,官酒遍尝随地别,何曾见灰能作孽。
饥来一腹大于蝉,鲸呿自觉吸百川。是灰是酒俱不辨,岂问他州并异县。
吴季谦侍郎送家酿香泉绝无灰得未曾有戏成报章,宋代岳珂
义丰爱酒憎官壶,日长忍渴呼酪奴。自言畏灰如畏虎,有酒不向官坊酤。
当家香泉世无比,米洁曲甘醇且美。酿时不著一点灰,满酌寒泉挹清泚。
小槽滴沥竹笕承,冰渠夜溅真珠明。一泓澄澈玉无底,满瓮盎盎春风生。
酿成不肯饮俗客,浇著柴桑旧时宅,共此千年醉眠石。
更将馀沥走马军,来注吾家老瓦盆,许我自饮不许分。
老境宦游环轨辙,官酒遍尝随地别,何曾见灰能作孽。
饥来一腹大于蝉,鲸呿自觉吸百川。是灰是酒俱不辨,岂问他州并异县。
今夕