满mǎn江jiāng红hóng次cì韵yùn答dá畅chàng泊pō然rán
满mǎn纸zhǐ龙lóng鸾luán,,浑hún厌yàn倒dào、、来lái禽qín青qīng李lǐ。。黄huáng绢juàn好hǎo、、朝cháo吟yín暮mù玩wán,,爱ài之zhī无wú已yǐ。。玉yù刻kè来lái从cóng千qiān载zài上shàng,,宝bǎo珠zhū出chū自zì重zhòng渊yuān底dǐ。。每měi相xiāng逢féng慰wèi淡dàn相xiāng于yú,,如rú君jūn几jǐ。。无wú所suǒ见jiàn,,哗huā然rán毁huǐ。。安ān所suǒ有yǒu,,同tóng然rán喜xǐ。。赖lài多duō情qíng问wèn我wǒ,,病bìng欤yú贫pín耳ěr。。一yī寸cùn灰huī心xīn寒hán欲yù尽jǐn,,数shù茎jīng绿lǜ发fā愁chóu难nán理lǐ。。说shuō青qīng帘lián高gāo处chù有yǒu仙xiān乡xiāng,,无wú人rén指zhǐ。。
满纸龙鸾,浑厌倒、来禽青李。黄绢好、朝吟暮玩,爱之无已。玉刻来从千载上,宝珠出自重渊底。每相逢慰淡相于,如君几。无所见,哗然毁。安所有,同然喜。赖多情问我,病欤贫耳。一寸灰心寒欲尽,数茎绿发愁难理。说青帘高处有仙乡,无人指。