苦kǔ益yì菜cài
苦kǔ菜cài吾wú所suǒ嗜shì,,意yì与yǔ食shí蘖niè同tóng。。
古gǔ者zhě以yǐ益yì名míng,,颇pō足zú昭zhāo其qí衷zhōng。。
秋qiū花huā更gèng清qīng妍yán,,绰chuò约yuē冰bīng雪xuě容róng。。
恍huǎng疑yí姑gū射shè仙xiān,,或huò如rú采cǎi芝zhī翁wēng。。
菊jú以yǐ彭péng泽zé显xiǎn,,莲lián以yǐ濂lián溪xī崇chóng。。
此cǐ独dú无wú知zhī音yīn,,没méi身shēn萧xiāo艾ài中zhōng。。
人rén生shēng天tiān壤rǎng间jiān,,用yòng舍shě为wèi穷qióng通tōng。。
草cǎo木mù岂qǐ不bù然rán,,一yī皆jiē系xì其qí逢féng。。
苦菜吾所嗜,意与食蘖同。
古者以益名,颇足昭其衷。
秋花更清妍,绰约冰雪容。
恍疑姑射仙,或如采芝翁。
菊以彭泽显,莲以濂溪崇。
此独无知音,没身萧艾中。
人生天壤间,用舍为穷通。
草木岂不然,一皆系其逢。
最新更新