石shí翁wēng妪yù
束shù艾ài楚chǔ俗sú愚yú,,铸zhù金jīn秦qín民mín怖bù。。
何hé年nián斲zhuó云yún根gēn,,偶ǒu立lì此cǐ翁wēng妪yù。。
千qiān春chūn衣yī莓méi苔tái,,偕xié老lǎo食shí风fēng露lù。。
世shì人rén轻qīng结jié发fā,,覆fù水shuǐ或huò旦dàn暮mù。。
乃nǎi羽yǔ无wú情qíng缘yuán,,永yǒng与yǔ天tiān壤rǎng固gù。。
停tíng舟zhōu一yī访fǎng古gǔ,,久jiǔ欲yù祛qū此cǐ锢gù。。
父fù老lǎo向xiàng我wǒ言yán,,曾céng是shì梁liáng朝cháo墓mù。。
衣yī冠guān化huà黄huáng土tǔ,,古gǔ丘qiū亦yì成chéng路lù。。
当dāng年nián殉xùn金jīn棺guān。。兹zī物wù独dú如rú故gù。。
阅yuè世shì如rú过guò客kè,,兴xìng亡wáng了le不bù悟wù。。
时shí借jiè牛niú砺lì角jiǎo,,敲qiāo火huǒ戏xì童tóng竖shù。。
束艾楚俗愚,铸金秦民怖。
何年斲云根,偶立此翁妪。
千春衣莓苔,偕老食风露。
世人轻结发,覆水或旦暮。
乃羽无情缘,永与天壤固。
停舟一访古,久欲祛此锢。
父老向我言,曾是梁朝墓。
衣冠化黄土,古丘亦成路。
当年殉金棺。兹物独如故。
阅世如过客,兴亡了不悟。
时借牛砺角,敲火戏童竖。