水shuǐ调diào歌gē头tóu··元yuán亮liàng赋fù归guī去qù
元yuán亮liàng赋fù归guī去qù,,富fù贵guì比bǐ浮fú云yún。。常cháng於yú闹nào里lǐ,,端duān的de认rèn得dé主zhǔ和hé宾bīn。。肯kěn羡xiàn当dāng年nián轩xuān冕miǎn,,时shí引yǐn壶hú觞shāng独dú酌zhuó,,一yī笑xiào落luò冠guān巾jīn。。园yuán圃pǔ日rì成chéng趣qù,,桃táo李lǐ几jǐ番fān春chūn。。挹yì清qīng风fēng,,追zhuī往wǎng躅zhú,,事shì如rú新xīn。。遗yí编biān讽fěng咏yǒng,,敛liǎn衽rèn千qiān载zài友yǒu斯sī人rén。。君jūn爱ài谪zhé仙xiān风fēng调diào,,我wǒ恨hèn楼lóu船chuán迫pò胁xié,,终zhōng污wū永yǒng王wáng璘lín。。何hé似shì北běi窗chuāng下xià,,寂jì寞mò可kě栖qī神shén。。
元亮赋归去,富贵比浮云。常於闹里,端的认得主和宾。肯羡当年轩冕,时引壶觞独酌,一笑落冠巾。园圃日成趣,桃李几番春。挹清风,追往躅,事如新。遗编讽咏,敛衽千载友斯人。君爱谪仙风调,我恨楼船迫胁,终污永王璘。何似北窗下,寂寞可栖神。