丁dīng德dé儒rú
春chūn风fēng不bù解jiě事shì,,吼hǒu地dì如rú雷léi霆tíng。。谁shuí知zhī一yī席xí间jiān,,笑xiào语yǔ灯dēng荧yíng荧yíng。。
主zhǔ人rén意yì弥mí敦dūn,,设shè置zhì不bù少shǎo停tíng。。而ér我wǒ槁gǎo木mù然rán,,感gǎn慨kǎi时shí自zì惊jīng。。
多duō情qíng接jiē胜shèng友yǒu,,孤gū朗lǎng如rú初chū星xīng。。微wēi吟yín间jiān相xiāng警jǐng,,似shì欲yù慰wèi独dú醒xǐng。。
我wǒ老lǎo百bǎi不bù堪kān,,已yǐ分fēn如rú漂piào萍píng。。邂xiè逅hòu因yīn事shì乐lè,,尚shàng或huò有yǒu此cǐ形xíng。。
不bù惭cán引yǐn去qù先xiān,,得dé意yì耳ěr暂zàn清qīng。。展zhǎn转zhuǎn寻xún断duàn梦mèng,,间jiān关guān愧kuì微wēi生shēng。。
何hé当dāng万wàn里lǐ浪làng,,相xiāng与yǔ同tóng沧cāng溟míng。。
春风不解事,吼地如雷霆。谁知一席间,笑语灯荧荧。
主人意弥敦,设置不少停。而我槁木然,感慨时自惊。
多情接胜友,孤朗如初星。微吟间相警,似欲慰独醒。
我老百不堪,已分如漂萍。邂逅因事乐,尚或有此形。
不惭引去先,得意耳暂清。展转寻断梦,间关愧微生。
何当万里浪,相与同沧溟。
最新更新