自zì和hé次cì前qián韵yùn
命mìng既jì时shí相xiāng背bèi,,才cái非fēi世shì所suǒ容róng。。著zhe书shū粮liáng易yì绝jué,,多duō病bìng药yào难nán供gōng。。
梦mèng为wèi怀huái山shān数shù,,愁chóu因yīn戒jiè酒jiǔ浓nóng。。鸟niǎo媒méi呈chéng不bù一yī,,鱼yú寨zhài下xià仍réng重zhòng。。
晚wǎn桁héng蓑suō兼jiān褐hè,,晴qíng檐yán织zhī带dài舂chōng。。著zhe签qiān分fēn水shuǐ味wèi,,标biāo石shí认rèn田tián封fēng。。
此cǐ地dì家jiā三sān户hù,,何hé人rén禄lù万wàn钟zhōng。。草cǎo堂táng聊liáo当dāng贵guì,,金jīn穴xué任rèn轻qīng农nóng。。
把bǎ钓diào竿gān初chū冷lěng,,题tí诗shī笔bǐ未wèi慵yōng。。莫mò忧yōu寒hán事shì晚wǎn,,江jiāng上shàng少shǎo严yán冬dōng。。
命既时相背,才非世所容。著书粮易绝,多病药难供。
梦为怀山数,愁因戒酒浓。鸟媒呈不一,鱼寨下仍重。
晚桁蓑兼褐,晴檐织带舂。著签分水味,标石认田封。
此地家三户,何人禄万钟。草堂聊当贵,金穴任轻农。
把钓竿初冷,题诗笔未慵。莫忧寒事晚,江上少严冬。