秋日泛舟钱塘观潮放歌
黑风夜簸沧溟水,冯夷却走海若靡。素车白马来何方,璇室琼楼遍空起。
玉龙垂地五千丈,银河驾天一百里。三军钜鹿战始酣,万甲长平溃难止。
胡生此时归适越,醉挟扁舟离江渚。鼓柁初疑月窟中,旋身已入冰壶里。
雪山恍见释迦坐,一苇聊将达摩拟。波翻魍魉泣,浪跋天吴语。
长鲸鼓鬣如峻山,电掣云愁堕飞雨。舟人渔子袖手不敢出,篷底仓皇掩其耳。
是日胡生气无比,轻桡在手疾于矢。白眼茫茫向天际,欲乘长风破万里。
秋日泛舟钱塘观潮放歌,明代胡应麟
黑风夜簸沧溟水,冯夷却走海若靡。素车白马来何方,璇室琼楼遍空起。
玉龙垂地五千丈,银河驾天一百里。三军钜鹿战始酣,万甲长平溃难止。
胡生此时归适越,醉挟扁舟离江渚。鼓柁初疑月窟中,旋身已入冰壶里。
雪山恍见释迦坐,一苇聊将达摩拟。波翻魍魉泣,浪跋天吴语。
长鲸鼓鬣如峻山,电掣云愁堕飞雨。舟人渔子袖手不敢出,篷底仓皇掩其耳。
是日胡生气无比,轻桡在手疾于矢。白眼茫茫向天际,欲乘长风破万里。
回瞻圆峤若咫尺,东望扶桑聊徙倚。即如鲁