碧芙蓉阙题
风定小窗明,半睡初阑,双眉乍展。追数馀寒,浪过春半。
花有恨、一枝不稳,柳如人、三眠巳倦。莫更惜几日韶光,催取玉矾香满。
还愁轻暖处,更一丝云茧。横掠山腰,虽则暂时消散。
怕黄昏、玉绳低挂,又参差、碧绡斜捲。青天如梦,倩取百啭啼莺唤。
碧芙蓉 阙题,明代王夫之
风定小窗明,半睡初阑,双眉乍展。追数馀寒,浪过春半。
花有恨、一枝不稳,柳如人、三眠巳倦。莫更惜几日韶光,催取玉矾香满。
还愁轻暖处,更一丝云茧。横掠山腰,虽则暂时消散。
怕黄昏、玉绳低挂,又参差、碧绡斜捲。青天如梦,倩取百啭啼莺唤。