满mǎn江jiāng红hóng··手shǒu摘zhāi桐tóng花huā
手shǒu摘zhāi桐tóng花huā,,怅chàng还hái是shì、、春chūn风fēng婪lán尾wěi。。按àn锦jǐn瑟sè、、一yī弦xián一yī柱zhù,,又yòu添tiān一yī岁suì。。紫zǐ马mǎ西xī来lái疑yí是shì梦mèng,,朱zhū衣yī双shuāng引yǐn浑hún如rú醉zuì。。较jiào香xiāng山shān、、七qī十shí欠qiàn三sān年nián,,吾wú衰shuāi矣yǐ。。红hóng袖xiù却què,,青qīng尊zūn止zhǐ。。檀tán板bǎn住zhù,,琼qióng杯bēi废fèi。。淡dàn香xiāng凝níng一yī室shì,,自zì观guān生shēng意yì。。事shì业yè不bù堪kān霜shuāng满mǎn镜jìng,,文wén章zhāng底dǐ用yòng花huā如rú绮qǐ。。笑xiào江jiāng滨bīn、、游yóu女nǚ尚shàng高gāo歌gē,,滕téng王wáng记jì。。
手摘桐花,怅还是、春风婪尾。按锦瑟、一弦一柱,又添一岁。紫马西来疑是梦,朱衣双引浑如醉。较香山、七十欠三年,吾衰矣。红袖却,青尊止。檀板住,琼杯废。淡香凝一室,自观生意。事业不堪霜满镜,文章底用花如绮。笑江滨、游女尚高歌,滕王记。
最新更新