玉yù胡hú蝶dié((王wáng忠zhōng州zhōu家jiā席xí上shàng作zuò))
倦juàn客kè平píng生shēng行xíng处chù,,坠zhuì鞭biān京jīng洛luò,,解jiě佩pèi潇xiāo湘xiāng。。此cǐ夕xī何hé年nián,,来lái赋fù宋sòng玉yù高gāo唐táng。。绣xiù帘lián开kāi、、香xiāng尘chén乍zhà起qǐ,,莲lián步bù稳wěn、、银yín烛zhú分fēn行xíng。。暗àn端duān相xiāng。。燕yàn羞xiū莺yīng妒dù,,蝶dié绕rào蜂fēng忙máng。。难nán忘wàng。。芳fāng樽zūn频pín劝quàn,,峭qiào寒hán新xīn退tuì,,玉yù漏lòu犹yóu长zhǎng。。几jǐ许xǔ幽yōu情qíng,,只zhǐ愁chóu歌gē罢bà月yuè侵qīn廊láng。。欲yù归guī时shí、、司sī空kōng笑xiào问wèn,,微wēi近jìn处chù、、丞chéng相xiāng嗔chēn狂kuáng。。断duàn人rén肠cháng。。假jiǎ饶ráo相xiāng送sòng,,上shàng马mǎ何hé妨fáng。。
倦客平生行处,坠鞭京洛,解佩潇湘。此夕何年,来赋宋玉高唐。绣帘开、香尘乍起,莲步稳、银烛分行。暗端相。燕羞莺妒,蝶绕蜂忙。难忘。芳樽频劝,峭寒新退,玉漏犹长。几许幽情,只愁歌罢月侵廊。欲归时、司空笑问,微近处、丞相嗔狂。断人肠。假饶相送,上马何妨。
最新更新