次cì韵yùn宋sòng待dài制zhì晚wǎn春chūn书shū怀huái
春chūn事shì何hé曾céng解jiě有yǒu穷qióng,,枝zhī头tóu寻xún觅mì漫màn匆cōng匆cōng。。
去qù来lái燕yàn认rèn谁shuí家jiā户hù,,开kāi落luò花huā因yīn一yī夜yè风fēng。。
万wàn古gǔ英yīng雄xióng残cán照zhào里lǐ,,半bàn生shēng勋xūn业yè醉zuì魂hún中zhōng。。
骚sāo人rén往wǎng往wǎng多duō诗shī瘦shòu,,却què怪guài老lǎo夫fū颜yán色sè红hóng。。
春事何曾解有穷,枝头寻觅漫匆匆。
去来燕认谁家户,开落花因一夜风。
万古英雄残照里,半生勋业醉魂中。
骚人往往多诗瘦,却怪老夫颜色红。