东dōng川chuān清qīng丝sī寄jì鲁lǔ冀jì州zhōu戏xì赠zèng
鹅é溪xī清qīng丝sī清qīng如rú冰bīng,,上shàng有yǒu千qiān岁suì交jiāo枝zhī藤téng。。
藤téng生shēng谷gǔ底dǐ饱bǎo风fēng雪xuě,,岁suì晚wǎn忽hū作zuò龙lóng蛇shé升shēng。。
嗟jiē我wǒ虽suī为wèi老lǎo侍shì従cóng,,骨gǔ寒hán只zhǐ爱ài布bù与yǔ缯zēng。。
床chuáng头tóu锦jǐn衾qīn未wèi还hái客kè,,坐zuò觉jué芒máng刺cì在zài背bèi膺yīng。。
岂qǐ如rú髯rán卿qīng晚wǎn乃nǎi贵guì,,福fú禄lù正zhèng似shì川chuān方fāng增zēng。。
醉zuì中zhōng倒dào著zhe紫zǐ绮qǐ裘qiú,,下xià有yǒu半bàn臂bì出chū缥piāo绫líng。。
封fēng题tí不bù敢gǎn妄wàng裁cái剪jiǎn,,刀dāo尺chǐ自zì有yǒu佳jiā人rén能néng。。
遥yáo知zhī千qiān骑qí出chū清qīng晓xiǎo,,积jī雪xuě未wèi放fàng游yóu尘chén兴xìng。。
白bái须xū红hóng带dài柳liǔ丝sī下xià,,老lǎo弱ruò空kōng巷xiàng人rén相xiāng登dēng。。
但dàn放fàng奇qí纹wén出chū领lǐng袖xiù,,吾wú髯rán虽suī老lǎo无wú人rén憎zēng。。
鹅溪清丝清如冰,上有千岁交枝藤。
藤生谷底饱风雪,岁晚忽作龙蛇升。
嗟我虽为老侍従,骨寒只爱布与缯。
床头锦衾未还客,坐觉芒刺在背膺。
岂如髯卿晚乃贵,福禄正似川方增。
醉中倒著紫绮裘,下有半臂出缥绫。
封题不敢妄裁剪,刀尺自有佳人能。
遥知千骑出清晓,积雪未放游尘兴。
白须红带柳丝下,老弱空巷人相登。
但放奇纹出领袖,吾髯虽老无人憎。