柏bǎi石shí图tú诗shī
柏bǎi生shēng两liǎng石shí间jiān,,天tiān命mìng本běn如rú此cǐ。。
虽suī云yún生shēng之zhī艰jiān,,与yǔ石shí相xiāng终zhōng死sǐ。。
韩hán子zi俯fǔ仰yǎng人rén,,但dàn爱ài平píng地dì美měi。。
土tǔ膏gāo扎zhā烡guāng壤rǎng,,成chéng坏huài几jǐ何hé耳ěr。。
君jūn看kàn此cǐ槎chá牙yá,,岂qǐ有yǒu可kě移yí理lǐ。。
苍cāng龙lóng转zhuǎn玉yù骨gǔ,,黑hēi虎hǔ抱bào金jīn柅nǐ。。
书shū师shī亦yì可kě人rén,,使shǐ我wǒ毛máo发fā起qǐ。。
当dāng年nián落luò筚bì意yì,,正zhèng欲yù饥jī韩hán子zi。。
柏生两石间,天命本如此。
虽云生之艰,与石相终死。
韩子俯仰人,但爱平地美。
土膏扎烡壤,成坏几何耳。
君看此槎牙,岂有可移理。
苍龙转玉骨,黑虎抱金柅。
书师亦可人,使我毛发起。
当年落筚意,正欲饥韩子。