赠zèng蔡cài山shān王wáng潜qián
王wáng生shēng性xìng高gāo閒xián,,了le不bù挂guà尘chén网wǎng。。家jiā居jū蔡cài山shān下xià,,景jǐng物wù尽jǐn幽yōu爽shuǎng。。
山shān松sōng何hé年nián植zhí,,老lǎo干gàn已yǐ增zēng长zhǎng。。山shān云yún终zhōng日rì飞fēi,,秀xiù气qì自zì飘piāo荡dàng。。
山shān泉quán涓juān涓juān流liú,,落luò涧jiàn有yǒu馀yú响xiǎng。。山shān月yuè隐yǐn隐yǐn出chū,,澄chéng辉huī透tòu林lín莽mǎng。。
生shēng尝cháng坐zuò岩yán石shí,,寂jì尔ěr遗yí万wàn想xiǎng。。横héng琴qín试shì一yī弄nòng,,意yì外wài忽hū忘wàng象xiàng。。
千qiān年nián几jǐ兴xìng亡wáng,,六liù合hé一yī俯fǔ仰yǎng。。惟wéi传chuán太tài古gǔ声shēng,,犹yóu在zài五wǔ弦xián上shàng。。
纯chún皇huáng与yǔ圣shèng帝dì,,作zuò乐lè理lǐ和hé畅chàng。。志zhì士shì及jí幽yōu人rén,,寄jì情qíng多duō感gǎn怆chuàng。。
于yú焉yān得dé深shēn趣qù,,不bù返fǎn而ér遂suì往wǎng。。铢zhū石shí莫mò重zhòng轻qīng,,尺chǐ寻xún奚xī直zhí枉wǎng。。
清qīng哉zāi此cǐ标biāo节jié,,抑yì可kě劝quàn乡xiāng党dǎng。。予yǔ生shēng本běn静jìng默mò,,意yì味wèi欲yù恬tián养yǎng。。
王生性高閒,了不挂尘网。家居蔡山下,景物尽幽爽。
山松何年植,老干已增长。山云终日飞,秀气自飘荡。
山泉涓涓流,落涧有馀响。山月隐隐出,澄辉透林莽。
生尝坐岩石,寂尔遗万想。横琴试一弄,意外忽忘象。
千年几兴亡,六合一俯仰。惟传太古声,犹在五弦上。
纯皇与圣帝,作乐理和畅。志士及幽人,寄情多感怆。
于焉得深趣,不返而遂往。铢石莫重轻,尺寻奚直枉。
清哉此标节,抑可劝乡党。予生本静默,意味欲恬养。
偶然从