杨yáng村cūn秋qiū晓xiǎo
今jīn日rì定dìng复fù热rè,,月yuè落luò色sè亦yì红hóng。。
东dōng方fāng垂chuí欲yù明míng,,忽hū被bèi林lín雾wù浓nóng。。
已yǐ有yǒu牧mù牛niú儿ér,,出chū没méi黯àn淡dàn中zhōng。。
暗àn行xíng三sān十shí里lǐ,,兀wù兀wù视shì马mǎ鬃zōng。。
天tiān宇yǔ悉xī已yǐ白bái,,始shǐ见jiàn真zhēn秋qiū容róng。。
宿sù鹭lù起qǐ空kōng际jì,,鸣míng雀què出chū林lín丛cóng。。
何hé所suǒ最zuì可kě喜xǐ,,稻dào熟shú岁suì粗cū丰fēng。。
人rén世shì强qiáng食shí弱ruò,,生shēng生shēng终zhōng不bù穷qióng。。
干gàn戈gē汹xiōng海hǎi宇yǔ,,幸xìng存cún兹zī老lǎo农nóng。。
古gǔ来lái几jǐ魏wèi徵zhēng,,死sǐ为wèi田tián舍shě翁wēng。。
今日定复热,月落色亦红。
东方垂欲明,忽被林雾浓。
已有牧牛儿,出没黯淡中。
暗行三十里,兀兀视马鬃。
天宇悉已白,始见真秋容。
宿鹭起空际,鸣雀出林丛。
何所最可喜,稻熟岁粗丰。
人世强食弱,生生终不穷。
干戈汹海宇,幸存兹老农。
古来几魏徵,死为田舍翁。