满mǎn江jiāng红hóng书shū怀huái
亲qīn友yǒu留liú连lián,,都dōu尽jǐn道dào、、归guī程chéng息xī逼bī。。还hái可kě虑lǜ、、干gàn戈gē摇yáo荡dàng,,路lù途tú难nán厄è。。万wàn事shì岂qǐ容róng忙máng里lǐ做zuò,,一yī安ān惟wéi自zì闲xián中zhōng得dé。。便biàn相xiāng将jiāng、、妻qī子zi抱bào琴qín书shū,,青qīng山shān侧cè。。行xíng与yǔ止zhǐ,,吾wú能néng识shí。。成chéng与yǔ败bài,,谁shuí能néng测cè。。但dàn**餐cān糊hú口kǒu,,小xiǎo窗chuāng容róng膝xī。。桑sāng梓zǐ安ān排pái投tóu老lǎo地dì,,诗shī书shū准zhǔn备bèi传chuán家jiā策cè。。使shǐ苏sū张zhāng重zhòng起qǐ论lùn纵zòng横héng,,心xīn难nán易yì。。
亲友留连,都尽道、归程息逼。还可虑、干戈摇荡,路途难厄。万事岂容忙里做,一安惟自闲中得。便相将、妻子抱琴书,青山侧。行与止,吾能识。成与败,谁能测。但*餐糊口,小窗容膝。桑梓安排投老地,诗书准备传家策。使苏张重起论纵横,心难易。
最新更新